DJI Osmo Pocket 3
Giá từ: 13.390.000đ
Welcome to Ngoc Camera
Email: contact@ngoccamera.vn
Hotline: 0911 581 581 - 0917 581 581
10:26 | 29/11/2019 Lượt xem: 1600
"Tôi là Lynsey Addario. Tôi là phóng viên ảnh chiến trường chụp chiến tranh, và ngoài ra tôi cũng làm các vấn đề nhân đạo và về phụ nữ."
"Tôi nghĩ là do sự tò mò hơn bất cứ điều gì khác. Lúc đó tôi đọc được về hoàn cảnh những người phụ nữ ở Afghanistan đang phải sống ở đây khi có khủng bố Taliban. Tôi đã rất tò mò không biết liệu cuộc sống của họ có thực sự tệ như người phương Tây chúng tôi vẫn nghĩ không. Và tôi đã mượn tiền từ chị gái mình cùng một số sắp xếp với Liên Hợp Quốc và NGOs tại đó rồi khởi hành."
"Lần đầu tới Afghanistan tôi thực sự không biết có chuyện gì đang diễn ra, ngay sau đợt 11 tháng 9 khi khủng bố Taliban tràn vào đây. Tôi đã rất hoảng sợ khi một nhà báo của New York Times gọi cho ai đó ở Lầu Năm Góc báo với họ chiếc xe ô tô chúng tôi đang đi để họ không đánh bom chúng tôi. Lúc ấy tôi nhận ra rằng có khi mình đến sai chỗ rồi. Lần thứ hai là vào năm 2003, trong một phỏng đoán là sắp tới Saddam Hussein sẽ bị lật đổ. Đó chính xác là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một trận đánh, thi thể người chết,người dân chạy trốn và bị thương."
"Đó là bức ảnh chụp ở thung lũng Cornwall tại Afghanistan. Chúng tôi đúng nghĩa đã nhảy xuống từ trực thăng và đi theo sườn núi, mang vác mọi thứ sau lưng trong 6 ngày. Đột nhiên, chúng tôi bị mai phục bởi Taliban. Đó là khoảnh khắc đáng sợ nhất của cuộc đời tôi sau rất nhiều năm chụp ảnh chiến trường, một anh lính bị bắn và hi sinh. Tôi đã chụp lại hình ảnh khi những người lính vác thi thể của anh tới chiếc trực thăng - một khoảnh khắc rất nhiều cảm xúc."
"Khi làm con tin, bạn chỉ có thể giữ yên lặng và chịu đựng những gì đang xảy đến với mình. Những người lính Libya bảo chúng tôi là gián điệp, tất cả nhà báo đều là bọn gián điệp và đã định giết chúng tôi. Chúng tôi phải nằm sấp xuống mặt đất bẩn và bị dí súng vào đầu, chúng tôi đã cầu xin họ để được sống. Đó là bản năng của con người để có thể sống sót. Thật may là trong những tình huống bi kịch nhất, tôi luôn giữ được bình tĩnh và chỉ tập trung vào việc làm thế nào để sống sót."
"Vào năm 2009, tôi quyết định tìm hiểu tại sao lại có nhiều phụ nữ chết khi sinh đẻ đến thế và chụp ảnh vì vào thời điểm đó, có hơn 500,000 phụ nữ chết mỗi năm khi sinh con. Trong một lần, tôi gặp một người mẹ trẻ, cô ấy mang thai sinh đôi. Cô ấy đi qua sông trên một chiếc cano để lên xe cấp cứu tới bệnh viện và cô ấy đã ngồi trên xe 6 tiếng đồng hồ đi qua những con đường đầy ổ gà. Lúc ấy tôi đang quay video và để ý thấy cô ấy chảy máu rất nhiều. Nữ hộ sinh phải lau chỗ máu trên sàn nhà. Tôi bỏ máy quay xuống và chạy tới chỗ bác sĩ nhưng ông ấy đang trong một ca phẫu thuật. Tôi quay trở lại chỗ họ và gợi ý họ nên mang cô ấy tới trước cửa phòng phẫu thuật để khi bác sĩ ra ngoài, họ đã ở sẵn đó. Họ làm như lời tôi nói nhưng kết cục là cô ấy vẫn chết. Mọi người vẫn nhầm lẫn rằng khi là một nhiếp ảnh gia chiến trường, chúng tôi có khả năng giúp đỡ người khác hay can thiệp vào những gì đang ở đó nhưng thật ra trong những hoàn cảnh như vậy, những gì chúng tôi có thể làm rất hạn chế."
"Tôi có, và hầu hết là ở thế giới của người đạo Hồi khi tôi mặc trang phục của phụ nữ đạo Hồi. Tôi được cho phép vào nhà của họ khi những đồng nghiệp nam của tôi không thể, và tôi được dành nhiều thời gian cùng với những người phụ nữ đạo Hồi hơn. Giờ đây tôi đã là một bà mẹ, tôi 44 tuổi và có một số biên tập viên không tin tưởng khi gửi các bà mẹ hay phụ nữ tới chiến trường, đó là vấn đề. Tôi đã nhận rất nhiều chỉ trích khi mang thai nhưng lại đến những nơi như thế để làm việc. Tuy nhiên, hầu hết mọi người chưa từng bao giờ hỏi tôi đang làm về câu chuyện gì. Thực tế là phần lớn thời gian tôi chụp những người phụ nữ đang mang thai và những bà mẹ trong khu vực chiến tranh phải chôn đi những đứa con của mình hàng ngày. Có vẻ như không ai quan tâm đến trường hợp của những người phụ nữ này."
"Mạng xã hội là một công cụ tuyệt vời để người trẻ hoặc nhiều kiểu khán giả tiếp cận với những chủ đề mà bình thường họ không chú ý tới ở các kênh truyền thông truyền thống. Vì thế, tôi nghĩ bản chất các cuộc chiến tranh không thay đổi mà các cách tiếp cận và đưa tin về chiến tranh đang thay đổi."
"Mọi người thường nghĩ những nhiếp ảnh gia chiến trường qua nhiều năm sẽ mệt mỏi vì đã trải qua quá nhiều điều nhưng nó không đúng với tôi. Tôi không mệt mỏi mà trở nên đa cảm hơn. Khả năng chịu đựng của tôi tốt hơn rất nhiều, cả về thể chất lẫn cảm xúc. Mọi người hay bảo tôi cô thật dũng cảm, cô không biết sợ nhưng đối với tôi thì ngược lại, chính họ mới là những người dũng cảm vì họ không còn sự lựa chọn nào khác. Còn đây là sự lựa chọn của tôi, tôi chọn đến đó và nó đưa tôi đến với bất kì tình huống nào."
"Ví dụ như khi mỗi ngày tôi đều thấy Tổng thống Trump nói những điều không đúng sự thật, không có điều gì ông ấy nói dựa trên sự thật cả. Và tôi nghĩ nhiệm vụ của chúng tôi trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Chúng tôi cần phản đối, phủ nhận những gì ông ấy nói và tiếp tục làm những gì mình đang làm."
"Công việc này đã giúp tôi có một quan điểm tốt vì tôi hiểu về tính bấp bênh của cuộc sống, tôi hiểu sự sống có thể dễ dàng bị tước đi như thế nào. Tôi đã chứng kiến những điều kinh khủng mà tôi mong nó sẽ không xảy đến với bất kỳ ai. Nó đã cho tôi niềm biết ơn lớn đối với cuộc sống mà tôi có."
Vẫn biết máy ảnh hiện nay đều có khả năng kháng thời tiết, nhưng chắc không ai muốn tra tấn 'con cưn...
Xem chi tiếtTiếp bước Nikon, Olympus và Leica, mới đây Fujifilm cũng đã xác nhận rằng họ sẽ không tham gia hội c...
Xem chi tiếtMời các bạn cùng xem một quá trình rất dài, kiên trì của một ông bố muốn ghi lại quá trình phát triể...
Xem chi tiếtMời các bạn xem qua một số hình chụp thử bằng chiếc máy ảnh không gương lật Sony A6600 gắn cùng chiế...
Xem chi tiết